Tiểu thuyết Eat you, drink you

(Ảnh chỉ mang tính chất minh họa)

Tên truyện: Eat you, drink you
Tác giả: Phách Đầu Sĩ (Pi tou shi)
Dịch: Tiêu Tiêu (Conghungds)
Thể loại: Tình cảm nam nam, hiện đại, có cảnh mổ xẻ máu me, 1vs1, HE
Tình trạng: Đã hoàn thành.
Nguồn: http://www.jjwxc.net/onebook.php?novelid=390482

Văn án

Muốn ăn thịt em, muốn uống máu của em

Muốn em hòa tan trong cơ thể anh, để em không thể rời xa anh được nữa.

Và vì yêu em, nên anh sẽ nuốt chửng em…

o0o

Muốn ăn thịt của em, muốn uống máu của em.

Muốn thân thể em hoà tan trong cơ thể anh, để em không thể rời khỏi tầm mắt anh được nữa.

Em có hiểu cảm giác lúc này của anh không? Em có hiểu khi điên cuồng muốn một người hoà vào chính mình, cảm giác hai hợp thành một với người đó ra sao không?

Em giải thoát anh khỏi vực tối, dùng sự vội vàng của chính em, giải cứu anh người đàn ông sa ngã này. Nhưng anh lại phát hiện, anh không phải người duy nhất được em cứu rỗi.

Chúng nó quấn quýt lấy em, hệt như đàn chó **** cầu xin sự ấp áp từ em, em cho chúng, một lần lại một lần. Không chút nuối tiếc mà cho đi sự dịu dàng của em.

Anh sẽ không cầu xin em, mặc dù anh còn muốn sự ấm áp nơi em hơn bọn chúng gấp vạn lần.

Cho nên anh quyết định phải ăn em.

Dù nói vậy, nhưng anh nên làm thế nào nhỉ?

Không biết nữa.

Anh chìm trong cơn mê man.

Từng ngày trôi qua, nhìn bóng dáng em anh lại càng ngày càng đói.

Hương thơm dịu nhẹ trên cơ thể em như có ma lực khiến anh thèm khát.

Cái loại cảm giác muốn nuốt chửng em vào bụng, em có hiểu được không?

Em luôn trưng ra vẻ tươi cười với bọn nó, ân cần với bọn nó, nhưng vì sao lại không thể chủ động cho anh một chút chứ?

Hơi quá đáng đấy.

Hôm nay, anh quyết định hành động.

Mời em tới nhà anh ăn cơm, em đã đồng ý không chút do dự.

Trông em rất vui vẻ, nhưng anh lại vui hơn nhiều.

Bởi vì cuối cùng có thể ăn tươi em.

Anh sẽ ăn thịt em, một chút cũng không bỏ sót, máu cũng sẽ uống sạch sẽ, phải vậy chúng ta mới được ở bên nhau.

Anh chuẩn bị dao thái thật sắc, và máy trộn bê tông —— chờ em.

Anh bắt đầu hưng phấn. Tưởng tượng vẻ mặt em đau khổ một hồi, với khoảnh khắc toàn thân đầy máu, nghĩ đến đây thôi anh đã sướng lắm rồi.

Anh đi vào phòng bếp lấy dao.

Vì em, anh còn đặc biệt đi mài dao, tin chắc ngay cả xương cốt cũng có thể chặt đứt.

Thế mà, em lại đột nhiên ôm lấy anh.

Anh không thể tin được.

Nhưng hơi ấm từ phía sau anh đã chứng tỏ, đó là sự ấm áp của em, anh nhắm hai mắt lại, yên lặng cảm thụ —— cơn đau đớn đằng sau.

Em đâm anh quá sâu, con dao ấy.

Máu nhuộm đỏ lưng áo anh, em rút lưỡi dao trên lưng anh ra, mỉm cười dịu dàng và nói, “Em muốn ăn anh”.

Em đặt anh trên mặt đất, bắt đầu cứa chân anh. Dù sao con dao hoa quả của em cũng không thể sắc bén bằng dao thái của anh, nên cần rất nhiều sức lực mới chặt được một chân của anh, máu tươi đã chảy đầy ra sàn nhà, vô cùng mỹ lệ…

Anh xem em chặt bên chân còn lại đang co giật, mới nhìn thì không quen lắm. Nơi bị cắt đang không ngừng phun ra máu, có thể thấp thoáng nghe thấy tiếng xương thịt kêu răng rắc bên trong.

Anh đề nghị em đi lấy dao thái, như vậy chặt sẽ nhanh hơn, nhưng em lại bảo đủ rồi.

Em vứt chân của anh vào trong máy trộn bê tông, do quá lớn, em cần phải chặt cái chân kia thành hai nửa.

Mồ hôi lấm tấm trên trán em, gắng sức lắm mới chặt đứt được cái chân đó, chỉ có điều nó gần như nát bét. Rốt cuộc có thể bỏ vào máy trộn bê tông được rồi, em và anh nhìn nhau, nở nụ cười.

Anh càng lúc càng đói bụng.

Máy trộn bê tông phát ra tiếng vù vù ầm ĩ, nhưng nghe trong tai lại như âm thanh của thiên nhiên.

Rất nhanh, cái chân đó bị ép thành dòng chất lỏng sền sệt, bao gồm máu và thịt.

Anh nuốt một ngụm nước bọt.

Em rót cho anh một ly, thứ nước màu đỏ này còn hấp dẫn hơn cả rượu vang, huống chi còn có mùi huyết tương mê người ấy.

Anh uống một hơi cạn sạch nó. Em cũng vậy.

Anh hỏi em uống có ngon không?

Em nói mùi vị rất tuyệt.

Vậy là được rồi, ăn em ăn anh, đều giống nhau cả.

Bởi vì chúng ta đã hoà hợp thành một.

Đang hưởng thụ thức uống mỹ vị, một người phụ nữ mặc áo blouse trắng chả biết xông vào từ lúc nào.

“Chẳng phải đã bảo hai cậu mau trở về phòng bệnh rồi sao, lại trốn ở chỗ này ăn vụng thân thể đối phương. Ngưỡng cửa bệnh viện tâm thần chúng tôi rất nghiêm khắc, mau trở về phòng của mình đi!”

END

0 nhận xét