Tiểu thuyết ngôi mộ rỗng


Nguồn: easyvegan.com

Người dịch: Venomous Viper

Kinh dị với một trái tim

(Lời tiết lộ đầy đủ: tôi đã nhận một bản sao điện tử miễn phí của cuốn sách này từ lời đánh giá của Edelweiss.
Phát súng cảnh báo cho sự bạo hành, bao gồm cả văn hóa cưỡng bức.)

Trích dẫn:

"Bố mẹ chắc sẽ rất thất vọng đây. Họ toàn bảo bọn tớ rằng chẳng có con ma nào trên đời cả."

"Có một thứ mà Karen Garrow từng nó về số phận của vũ trụ. Nó là một trong những chương trình truyền hình của cô, một tập tôi đã coi cả tá lần trên TV dưới tầng hầm. Tất cả chúng ta, cô ấy nói, tất cả chúng ta và mọi thứ đã đang và sẽ tồn tại, đều được tạo nên từ một thứ đã hình thành trong buổi đầu của vũ trụ, và nó sẽ tồn tại đến tận cùng. Nguyên tử sẽ phân hủy, hạt sẽ bị phá vỡ, mọi thứ sẽ tan rã và vỡ vụn cho đến khi không thể nhận dạng được nữa - suy thoái nặng nề - nhưng sẽ mất hàng tỷ tỷ năm mà chúng ta thậm chí còn không đủ từ ngữ để đo đếm thời gian dài cỡ đó. Mọi thứ cùng đến từ một vụ nổ khí nóng và mọi thứ sẽ cùng kết thúc trong bóng đêm trống rỗng. Nó chẳng liên quan gì đến việc chúng ta tin cái gì và chúng ta muốn cái gì hay việc chúng ta cần trấn an bản thân trong tuyệt vọng thế nào rằng khoảnh khắc ngắn ngủi chúng ta sống sau cùng vẫn có ý nghĩa. Không có gì quan trọng trong phút cuối.

Và Karen nở một nụ cười thật tươi, và cô ấy nói, "Nhưng nó chưa phải là kết thúc. Nó có nghĩa là bây giờ, mọi thứ chúng ta có, tùy thuộc vào việc chúng ta nắm giữ thế nào.""

"Tôi đã vô cùng mệt mỏi với những thằng đàn ông quyết định việc tôi có được tiếp tục tồn tại thêm một ngày nữa hay không rồi."

Nội dung:

Phút trước, Breezy Lin mười bảy tuổi tham gia một buổi tiệc tại trường trung học; phút sau, cô tỉnh dậy trong một cái huyệt không sâu lắm, trong một ngôi nhà bị bỏ hoang chỉ cách nhà cô vài dãy nhà, một gã đàn ông đáng sợ bị ám bởi một cái bóng còn đáng sợ hơn hăm hở đào cô lên. Cô với lấy hắn, kéo... và có gì đó trong người hắn gãy rắc. bản báo cáo của nhân viên điều tra sẽ liệt kê nguyên nhân tử vong là do đau tim, nhưng Breezy đã giết ông ta. Giống như hắn ta đã giết gia đình bốn người đó, ngồi quanh bàn ăn, rất nhiều năm trước đây.

Một năm trôi qua kể từ cái chết của cô, và suốt thời gian Breezy biến thành một thứ trái với tự nhiên. Đứng dậy nhờ ma thuật - và những cái chết của hàng ngàn con chim, mỗi một con trong bán kính 2 dặm từ mộ của cô - Breezy là một kẻ báo thù. Một cái xác được hồi sinh, sống lại từ cõi chết để săn người sống. Breezy có thể nhận ra kẻ giết người, những kẻ mặc tội lỗi của bản thân như một chiếc áo choàng; tội lỗi của chúng mời gọi cô, đánh thức cơn đói trong cô, và sau khi cô ăn chúng, cô sẽ gánh hết những ký ức ma quái của chúng bên mình, mãi mãi. Không thể trở về nhà, Breezy bắt đầu đi quá giâng xe khắp nơi, tìm kiếm sự trả thù cho những linh hồn bị sát hại khác.

Nhưng không phải cho cô. Không bao giờ dành cho cô, bởi vì Breezy không có ký ức về cái chết của mình. Án mạng của cô vẫn là một bí ẩn.

Ngôi mộ rỗng mở ra rất nhiều điều giống như Cô gái từ đáy giếng, với Breezy là một phiên bản Mỹ hóa, trẻ hơn của hồn ma Okiku ba trăm tuổi (người tôi vô cùng ngưỡng mộ). Nhưng Breezy có chỉ hai cái xác dưới quyền mình trước khi cô bị bắt cóc bởi một giác phái Tin lành săn quái vật. À, "săn" không đúng lắm: cha của Pastor Willow đã săn đuổi chúng, trong lúc ông tìm thấy, bắt cóc (nếu cần thiết), và "cứu chữa" họ - tất cả với sự giúp đỡ của con quái vật cổ xưa nhất, xấu xa nhất, to lớn nhất trong số tất cả chúng, một con mãnh thú móng chẻ chúng trìu mến gọi là Mẹ và bị giam cầm trong một khu mỏ bị bỏ hoang.

Tuyệt vọng khi "bình thường" thêm lần nữa, Breezy bị giằng xé giữa hy vọng và hiện thực. Một tân binh của thế giới ma cà rồng và quỷ ăn thịt (và ma sói, và nữ thần báo tử, và bóng đè, và bóng trắng, và có thể có cả người cá nữa; những con quái vật trong thế giới này đa dạng và đầy tưởng tượng và nếu có phần tiếp theo, tôi thực sự hy vọng chúng ta sẽ gặp thêm nhiều nữa!), cô không biết bắt đầu từ đâu, phải tin tưởng vào ai. Với sự giúp đỡ của một người bạn tù tên Rain; phù thủy Ingrid; anh em Zeke và Jake; và Violet, một trong những câu chuyện thành công của Pastor Willow, Breezy phải học cách phân biệt tội lỗi và vô tội; sự quái dị với sự bình thường. (Lời khuyên sâu sắc: thành viên của các loài phần lớn đều không tương thích.)

Ngôi mộ rỗng là một sự pha trộn gần như hoàn hảo của truyện kinh dị, giả tưởng, hài hước theo hướng xấu xa, sự kỳ quặc của khoa học, và nữ quyền. Trong khi kinh dị chắc chắn là thể loại chiếm ưu thế, Wallace làm câu chuyện tràn lan - sự quan sát của Breezy nói riêng - với sự hài hước bệnh hoạn gượng gạo. (Để biết thêm: "Luật đầu tiên của câu lạc bộ buôn người cá là đừng nói chuyện về câu lạc bộ buôn người cá.") Mặc dù cô rõ ràng là một đứa trẻ hiểu biết, thông mình, giọng nói vẫn nghe như cả tin một cách xuất sắc. Tôi đã phải lòng Breezy hơi nhiều; cô ấy ngốc nghếch một cách tuyệt vời, tự tin và thoải mái với cơ thể mình, tràn đầy tham vọng và niềm tin. Khi cô thức dậy với bản thân là xác sống, cô sử dụng một phương pháp hợp lý để hiểu được tình trạng của mình, hoàn thành danh sách nhỏ gọn những cách cô không thể chết được lưu trên máy tính xách tay NASA bị cô trộm. Là một người cũng hay lập danh sách, tôi có thể thuật lại.

Breezy cũng có nhận thức xã hội một cách mới mẻ, đó là điều mang đến cho câu chuyện khuynh hướng nữ quyền/công lý xã hội. Một đứa con lai - dòng máu Ireland từ mẹ, dòng máu Trung Quốc từ người cha - Breezy không lạ gì sự phân biệt chủng tộc. Cô cũng chủ động về tình dục trong một xã hội gắn mác những cô gái thích quan hệ là "đ*" - và bôi nhọ họ là "những ả giả ngây" nên tránh xa. một thời gian ngắn trước khi cô bị giết, Breezy là nạn nhân của lời đồn đáng khinh dành cho gái điếm... những lời đồn có thể đã bị lu mờ nhờ sự kiện mùa hè sau đó, nếu cô không mất tích (bao gồm cả một trong những người bạn cùng lớp công khai bản thân là người chuyển giới). Cộng thêm cô ấy cũng là người song tính, và hoàn toàn bình thường.

Có rất nhiều chi tiết tuyệt vời về nữ quyền trong cuốn sách này, tôi thậm chí còn không thể kể hết. Chúng đủ tinh tế để đọc giả có thể sẽ có xu hướng bỏ qua rất nhiều nếu họ không chú ý. Ví dụ, mẹ của Breezy có cái tên khác con bà, cho thấy rằng bà vẫn giữ tên mình sau khi đã kết hôn. Breezy lập dị một cách thú vị; cô mơ mộng mình sẽ làm phi hành gia, được cắm trại trong không gian như đứa trẻ, và đọc cuốn Khoa học Mỹ vì thích thú. Breezy viết cả thơ về tự nhiên trong vũ trụ - hơn cả niềm vui của tôi - là những gì đẹp đẽ nhất trong cuốn sách; một số tôi còn thậm chí đặt sang một bên để đưa vào khẩu pháo tôn giáo những không phải của tôn giáo. (ý nghĩ thôi: cuốn Truyện ngụ ngôn của Octavia Butler.)

Và Breezy không đơn độc: mẹ Breezy đã nghiên cứu ngành khoa học thần kinh tại MIT, và bạn thân của mẹ cô Karen Garrow (cũng là con lai, là cô gái mà Breezy phải lòng đầu tiên) là một nhà vật lý học người thường xuất hiện trên những chương trình truyền hình về Vật lý và Thiên văn học. "Bà là người đầu tiên họ phỏng vấn khi họ muốn chứng minh rằng khoa học chỉ dành cho thiểu số và những phụ nữ trẻ cũng như những ông già da trắng." Breezy không muốn làm hình mẫu phụ nữ hư hỏng.

Tôi cũng thích cách Wallace đưa Breezy vào một lời tiên tri, một số phận đặc biệt, một định mệnh an bài - thứ Breezy ngoan cố quyết định phớt lờ đi, ít nhất là cho đến hiện tại. Cô sẽ không trở thành nô lệ cho phỏng đoán của bạn, nó đó! Cái kết khá là hoàn hảo, dù tôi đã hy vọng Breezy sẽ vượt qua con đường tìm kiếm kẻ đã giết cô một lần nữa. Một năm đầy sợ hãi là quá đủ cho những gì cô ấy mắc nợ rồi, tôi nghĩ vậy.

Wallace thường xuyên tham khảo văn hóa thịnh hành, và những yếu tố đa dạng của câu chuyện nhắc tôi nhớ đến một vài cuốn sách và những chương trình truyền hình yêu thích của tôi: Làm người, Siêu nhiên (đặc biệt là đoạn nhà Winchester giải bày khái niệm tốt xấu, nhân tính và tà ác); Menagerie của Rachel Vincent (thật bí hiểm!); Cô gái đến từ đáy giếng của Rin Chupeco, cuốn tôi đã đề cập, và phần đi kèm của nó, Sự chịu đựng; có rất nhiều sắc thái Buffy ở đây, từ cái tên của Pastor Willow đến sự hài hước tinh quái và buổi lễ dành cho những người phụ nữ thông minh. Tôi chưa hề đọc tác phẩm của Holly Black, nhưng câu chuyện chắc chắc có cùng lối đi giống cuốn Những bức tường quanh ta của Nova Ren Suma.

4.5 sao đặc sệt, đến mức 5 sao ở những chỗ cần thiết. Tôi hy vọng được thấy nhiều hơn về sự phục hận chính nghĩa (và quái vật nữa!), nhưng câu chuyện dù sao cũng đã rất tuyệt rồi. body{ -moz-user-select: none !important; -webkit-touch-callout: none!important; -webkit-user-select: none!important; -khtml-user-select: none!important; -moz-user-select: none!important; -ms-user-select: none!important; user-select: none!important;}

0 nhận xét