Tiểu thuyết She


Author: xxBlackxx aka. Black
Title: She
Genre: Action Bloody Horror Supernatural
Rating: T
Note: những ai không ưa tác giả xin vui lòng bấm back

Chuyện kể rằng, vào thế kỷ thứ XIII, một vị Bá tước rất được nhân dân kính trọng đã đến lâu đài này và thuần phục một con quái vật luôn ăn thịt dân thường vào mỗi đêm. Và cũng như những người bình thường khác, một ngày nọ, vị Bá tước đáng kính đó cũng phải ra đi. Hôm đó trời đã đổ mưa và người ta nghe thấy tiếng gào thảm thiết phát ra từ tầng hầm của lâu đài, tiếng gào của một cô gái bị bỏ rơi, và rồi tiếng gào trở thành tiếng gầm của một con thú dữ. Nhưng không ai biết rằng có một bí mật còn đáng sợ hơn cả tiếng gầm hung tợn đó.

Something

Trong đêm tối, những bóng người vẫn thi nhau tìm kiếm nơi phát ra những tiếng động quái gở, những tiếng kim loại vô tình vang lên bên dưới toà lâu đài. Bọn họ cho rằng truyền thuyết đó có thật và vẫn ngày đêm tìm cho ra căn hầm đó, con quái vật đó. Nhưng chính sự tò mò đã giết chết họ, không một ai đã bước vào con đường dẫn tới nơi ngục tối của lâu đài mà trở lại. Những ánh mắt đầy sợ hãi vẫn lẫn mò trong con đường tối tăm bên dưới những ngọn đuốc rực cháy. Một luồng gió thốc sau gáy họ khiến họ lạnh sống lưng.

Căn hầm đó thực tế cũng chỉ là một căn phòng bình thường nhưng lại được xây dưới chân lâu đài. Bên trong vẫn nhìn ra được bên ngoài nhưng bên ngoài không thể thấy bên trong. Cánh cửa dẫn vào trong là một cánh cửa gỗ có bốn chấn song bằng sắt, dường như căn phòng này đã từng được trưng dụng là phòng giam phạm nhân. Soi đuốc qua khung sắt, bọn họ chẳng thấy gì ngoài màn đêm đen kịt. Hoặc con quái vật đó đang ẩn mình trong bóng đêm vĩnh cửu, dụ dỗ họ bước vào để rồi từng người một chết mất xác.

Rồi họ nghe thấy tiếng kim loại vang lên, va vào nhau, cánh cửa bật mở dù trước đó nó đã được kháo rất cẩn thận bởi người chủ trước. Một cơn gió lạnh lẽo thốc ra từ bên trong. Một không gian tối và kín như vậy vẫn có gió sao? Có lẽ nào đó là hơi thở của cơn quái vật, lạnh lẽo không chút sự sống, vô vị và ghê rợn. Nhưng sự tò mò vẫn lớn hơn nỗi sợ, bọn họ bắt đầu tiến vào bên trong. Lối vào chỉ có thể cho một người đi vào, vì thế họ chọn gã đàn ông khỏe nhất trong bọn vào trước. Nhưng ngay khi gã vào bên trong cánh cửa đã đóng chặt lại như nó chưa từng được mở ra.

Gã đàn ông to khỏe đó bị nhốt bên trong một căn phòng tối, ẩm và bốc mùi, mùi của xác thối. Gã huơ cây đuốc xung quanh và ngay khi gã thấy con quái vật, ngọn đuốc ngay lập tức bị một làn gió thổi qua, tắt ngúm. Gã bắt đầu đổ mồ hôi lạnh gáy, quờ quạng bức tường và gã thấy rất nhiều bộ xương nằm chất đống ở đây. Có lẽ hắn sẽ chết dí trong này như những kẻ đi trước. Gã cảm thấy dưới chân mình nhớp nháp và hắn nhận ra đó là nội tạng người.

Tiếng kim loại vang lên, tiếng bước chân sột soạt, gã đàn ông sợ hãi tột độ, bám lấy cánh cửa, hắn cảm thấy có thứ gì đó tiến về phía hắn, nhưng khựng lại bất chợt, hắn chỉ kịp cảm thấy có gì đó sắc nhọn chạm vào người hắn nhưng không cào vào hắn. Hắn nhận ra tiếng kim loại đó là tiếng những sợi dây xích trói buộc con quái vật và thứ vừa chạm vào hắn chính là móng của nó. Con quái vật đó thực sự đang ở đây, truyền thuyết là có thật, và nếu hắn giết được nó, hắn sẽ sống sót trở về và trở thành người hùng.

Hắn men theo bức tường, mắt hắn đã quen với màn đêm và hắn nhận ra cái bóng đen đứng giữa phòng, năm sợi xích gắn trên người nó ngăn nó với tới cửa. Trong tay hắn vẫn còn cầm cây đuốc đã tắt từ lâu, bên mạng sườn cũng có dao găm nữa, vả lại con quái vật này có lẽ cũng chẳng có sưc đánh lại hắn đâu, nó đã bị xích thế kia cơ mà. Hắn tiến gần con quái vật hơn nữa, con quái vật lùi lại, có lẽ đây là mánh khóe của nó. Hắn đá lung tung để tung hỏa mù cho đôi tai của con quái vật, nhưng hắn có lẽ đã quên, con quái vật này đôi mắt nó còn tinh hơn cả loài cú.

Hắn rút con dao găm bên mạng sườn ra, thủ thế, nếu con quái vật tấn công hắn thì ngay lập tức lưỡi dao này sẽ phanh thây nó. Nhưng con quái vật rất thông minh, nó thấy hết nhưng gì gã định làm. Nó nhận ra sự háo danh và tham vọng của gã, nhưng nó rất kiên nhẫn, sự kiên nhẫn đã giúp nó chịu đựng nỗi đau trong suốt mấy chục năm qua. Nó chờ đợi xem gã đó sẽ ứng phó thế nào với sự im lặng của nó. Rồi nó mỉm cười, điểm yếu của hắn đã lộ ra, trận chiến này, nó chắc thắng rồi.

Gã nắm lấy sợi xích quấn phần cổ của nó, giật mạnh để khiến nó kiệt sức, ngã khuỵu. Nhưng tất cả đã nằm trong kế hoạch của con quái vật. Nó giả vờ ngã xuống, móng tay sắc nhọn cào vào nền phòng, rồi nằm bất động. Đúng lúc hắn tiến lại gần hơn một chút cũng là lúc nó bật người dậy và lao tới, dùng móng tay của mình cào vào mặt hắn, tay còn lại nắm lấy áo hắn kéo thật mạnh. Hắn vừa đau vừa bất ngờ nên lảo đảo ngã, buông tay khỏi sợi xích. Hắn định đứng dậy thì phát hiện ra con quái vật đã ngồi trên người hắn, hàm răng của nó nhe ra, nó cười, dùng móng tay chọc vào mặt hắn và lôi ra. Bữa tiệc đã sẵn sàng.

0 nhận xét