Tiểu thuyết Bác sĩ X và những bệnh nhân không phải người.


Author: Tinker.
Genre: drabbles, comedy, crack, horror(where?!).
Rate: All Age.
Status: Mới viết
Summary: Đây là một câu chuyện về một bác sĩ tâm lý mang tên X.
Cảnh báo: Tình tiết truyện có vẻ hơi ảo lòi và OOC nhiều nhân vật (không) có thật.

Chương 1: Gặp gỡ Kuchisake-onna

Bác sĩ X, một bác sĩ tâm lý mới ra trường đang bước từng bước chân nặng nề quay về nhà sau một ngày dài.

X: "Trời ơi... sao tôi toàn gặp ai đâu không thế này..."

GATO với đám bạn cùng khóa được tư vấn các tỷ phú đại gia có mấy chứng bệnh bình thường dễ trị, còn với X, cậu ta toàn phải nói chuyện với đám tội phạmà tòa nghi là có bệnh thần kinh.

Bỗng dưng, một phụ nữ với bộ đồ Kimono xuất hiện ở giữa đất nước hình chữ S mang tên Việt Nam rồi bước lại gần X.

Phụ nữ: "Anh có thấy tôi đẹp không?"

X: "Cái đó sao tôi biết được. Cô che mặt thì có ma mới trả lời ấy."

Tôi quên nói là cô ta đang đeo khẩu trang.

Nghe thế, người phụ nữ liền cởi khẩu trang ra làm lộ một khuôn mặt bị cắt từ miệng đến tận tai.

X: "Cô cosplay Joker đẹp đấy."

Phụ nữ: "Thật ạ? Tôi hâm mộ Joker lắm!"

X: "Ừ, tôi cũng thế. À mà thôi, trễ rồi tôi về trước đây. Chào."

Phụ nữ: "Chào!"

Khi X mới đi có một bước thì tự dưng người phụ nữ đó lại xuất hiện trước mặt cậu ta. X liền giật mình ôm tim thở dốc như ốm nghén.

Phụ nữ: "Tôi đang hỏi anh là có thấy tôi đẹp không mà."

Tình hình này... X biết rõ là mình đang gặp nguy hiểm. Nhưng với kinh nghiệm lâu năm của mình, cậu ta liền nảy ra sáng kiếng.

X: "Xinh đẹp hay không thì còn tùy thuộc vào bối cảnh xã hội và ảnh hưởng môi trường của từng người. do tôi là người mới chuyển từ nơi khác đến nơi không thể nhận xét được. Nhưng với câu hỏi này thì tôi có thể giúp cô tìm ra câu trả lời thích hợp."

Phụ nữ: "Làm thế nào ạ?"

X liền đưa tay lên đẩy gọng kính rồi trả lời: "Cái đó thì tôi chưa trả lời ngay được vì tôi phải về nhà trước 7 giờ để xem Sailor Moon. Có gì sáng mai cô hãy ghé qua phòng khám của tôi, chúng ta sẽ tiếp tục bàn về vấn đề này." Bác sĩ X lấy trong túi mình ra một tấm danh thiếp. "Đây là danh thiếp của tôi."

Phụ nữ: "Vậy sáng mai tôi ghé qua chỗ bác sĩ nhé?"

X: "Ừ, tôi sẽ đợi cô. Giờ tôi phải đi đây."

Phụ nữ: "Chào bác sĩ ạ!"

X: "Ừ chào. Mai gặp lại."

Và đó là cách X không còn là một bác sĩ tâm lý bình thường nữa...

Chương 2: Nhớ tắt TV trước khi đi ngủ.

Từ ngày giải quyết vụ cô gái rạch miệng đến nay, thì dường như ngày nào cũng có hàng tá ma quỷ trên khắp thế giới này đến phòng khám của bác sĩ X. Quả thật thì X cũng chẳng nhớ mình đã giải quyết vụ của người phụ nữ đó như thế nào. Tất cả đều do tác giả tự skip và bỏ qua và auto là cậu ta đã giải quyết việc đó một cách tuyệt vời.

X: "A... mệt quá..."

X nằm dài xuống băng ghế trước chiếc ti vi màn hình phẳng mình mới trúng khi đi coi phim ma với Freddy. Dù là phim kinh dị nhưng chả hiểu vì sao anh chàng có móng tay dài nhọn đó lại cười như điên. Nghĩ lại đến lúc đó mà X thấy quan ngại với những người xung quanh mình.

Thôi quay về vấn đề chính.

Tình hình là tự dưng màn hình ti vi của X bị rè hột tiêu một cách bất bình thường.

X: "Nhiễu sóng à?"

Không. Và câu trả lời thật sự đã hiệnxuất hiện, một cô gái từ từ chui ra từ màn hình ti vi. Mái tóc màu đen dài xõa che mất cả khuôn mặt. X thề rằng cậu ta chẳng muốn biết bên dưới đó là gì nên...

*Tít*

Cậu ta tắt màn hình ti vi đi và mặc kệ cô gái kia đang giẫy đành đạch vì bị kẹt ở giữa cái màn hình.

X: "Thôi đi ngủ."

0 nhận xét