[Chuyện có thật] Tôi sợ ánh sáng


Tôi chẳng bao giờ thích bóng tối, tôi đã từng nghĩ nó thật ghê rợn. Mọi thứ di chuyển trong nó, quá nhiều thứ. Một ngày nọ tất cả mọi thứ đã thay đổi. Và bóng tối đã chấp nhận tôi.

Bóng tối thật kinh hoàng, quái vật và tất cả. Tôi vẫn còn trẻ và dưới chiếc giường của tối là nơi tồi tệ nhất từ trước tới giờ. Tôi đã gặp vài vấn đề về giấc ngủ vì tôi nghĩ rằng có cái gì đó đang nhìn tôi. Nó rất rất tối.

Một đêm nọ tôi đang cố gắng ngủ, tôi đang ở phòng của bà nội. Và tôi nghe thấy cái gì đó, giống như hơi thở. Và ngay sau đó tôi nhận ra, có cái gì đó đang thở, đằng sau tôi, hơi thở lạnh. Chúng đang nhìn tôi.

Tôi chậm chạp di chuyển đôi mắt, nó là một cái bóng, có đôi người màu đỏ, một nụ cười ghê rợn. Tôi gần như nhảy dựng lên. Rồi nó nói rằng : “Còn thức à?” đó là giọng nói của đàn ông. Sau đó nó bước ra và có vẻ như không phải con người: “Ngươi không nên ngủ.”

Tôi cười, tôi đã mất kiểm soát. Quá rõ ràng rằng, tôi đang điên. Tôi lăn qua và nhìn nó, nó đang cầm một con dao, một con dao nhà bếp, từ phòng ăn. Tôi sử dụng nó để thái thịt. Nó nói rằng : “Ngươi có muốn giúp ta không?”

Tôi nhìn chằm chằm vào nó : “Có”. Tôi đáp lại. Đột nhiên một ánh đèn ở đại sảnh bật lên, cửa cót két mở, tôi đã trốn thoát.

Tôi không bao giờ thích ánh sáng, nó luôn luôn ghê rợn. Mọi thứ di chuyển trong nó, quá nhiều thứ.

Source: I'm afraid of the light
Trans: Ponka_chan

0 nhận xét